Bệnh viện Hỗ trợ sinh sản và Nam học Sài Gòn **IUI sau 14 ngày: Hành trình hy vọng của gia đình tôi**
Kể từ ngày con trai và con dâu của tôi kết hôn, tôi đã chứng kiến nhiều cung bậc cảm xúc trong cuộc sống của họ. Tôi hiểu rằng chuyện con cái là một phần quan trọng trong cuộc sống, và cũng là điều mà hai đứa mong mỏi. Nhưng sự thật không phải lúc nào cũng như ý muốn. Thế nên, khi thấy chúng trải qua bao nhiêu lần mong đợi, thất vọng, và nước mắt, lòng tôi không khỏi xót xa.
Con trai tôi, Minh, và con dâu, Lan, đã kết hôn được hơn 5 năm. Ban đầu, tôi cứ nghĩ rằng việc có con sẽ đến tự nhiên, như bao gia đình khác. Nhưng khi thời gian trôi qua, sự lo lắng bắt đầu len lỏi vào tôi. Một năm đầu, hai đứa chỉ biết cố gắng mà không nghĩ gì nhiều. Nhưng khi năm thứ hai trôi qua, việc chưa có em bé khiến chúng tôi bắt đầu lo lắng hơn.
Con dâu tôi, Lan, là một cô gái mạnh mẽ, làm việc chăm chỉ. Nhưng từ ngày mới cưới, Lan đã đối mặt với những vấn đề về sức khỏe, khiến việc thụ thai trở thành một điều không dễ dàng. Chúng tôi đã từng nghĩ rằng đơn giản chỉ là do sức khỏe của Lan, nhưng sau khi cả hai đã thử nhiều biện pháp mà không có kết quả, chúng tôi quyết định đi khám.
Khi kết quả xét nghiệm cho thấy tình trạng hiếm muộn là một phần nguyên nhân, tôi không thể không suy nghĩ về việc phải làm gì tiếp theo. Là một người mẹ, tôi k IUI hông thể không đau lòng khi thấy con trai và con dâu của mình trong sự thất vọng. Nhưng tôi biết rằng chúng cần sự hỗ trợ, không chỉ là tình cảm từ gia đình mà còn là sự giúp đỡ từ các chuyên gia.
Vậy là tôi bắt đầu tìm hiểu các lựa chọn hỗ trợ sinh sản. Tôi nhớ rõ ngày con tôi dẫn vợ đến bệnh viện hỗ trợ sinh sản lần đầu tiên. Đó là Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn. Khi gặp các bác sĩ tại đây, tôi cảm nhận được sự nhiệt tình và chuyên nghiệp từ họ. Bác sĩ đã chia sẻ với Minh và Lan về phương pháp IUI (Intrauterine Insemination - Thụ tinh trong tử cung) – một lựa chọn không xâm lấn và có thể giúp hai đứa thực hiện giấc mơ làm cha mẹ.
Ngày đầu tiên Minh và Lan thực hiện IUI, tôi không biết nói gì ngoài việc mong rằng lần này sẽ mang lại niềm vui cho gia đình. Những ngày tiếp theo là một chuỗi cảm xúc lẫn lộn. Chúng tôi đều biết rằng khả năng thành công của IUI không phải là 100%, nhưng niềm hy vọng trong lòng tôi vẫn không tắt.
Sau 14 ngày, Lan bắt đầu cảm nhận cơ thể có những thay đổi. Tâm trạng của con dâu tôi vừa lo lắng, vừa hy vọng. Tôi hiểu cảm giác đó vì tôi cũng từng trải qua cảm giác hồi hộp, chờ đợi để nhận tin vui. Những ngày đó, gia đình chúng tôi luôn bên cạnh, động viên và cùng chờ đợi, mặc dù chúng tôi đều biết rằng không thể có gì chắc chắn.
Ngày thông báo kết quả, khi bác sĩ nói rằng Lan đã có thai, tôi đã không thể kìm được nước mắt. Đây là tin vui không chỉ với Minh và Lan, mà còn với cả gia đình. Cảm giác ấy, không thể nào tả hết được bằng lXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Kể từ ngày con trai và con dâu của tôi kết hôn, tôi đã chứng kiến nhiều cung bậc cảm xúc trong cuộc sống của họ. Tôi hiểu rằng chuyện con cái là một phần quan trọng trong cuộc sống, và cũng là điều mà hai đứa mong mỏi. Nhưng sự thật không phải lúc nào cũng như ý muốn. Thế nên, khi thấy chúng trải qua bao nhiêu lần mong đợi, thất vọng, và nước mắt, lòng tôi không khỏi xót xa.
Con trai tôi, Minh, và con dâu, Lan, đã kết hôn được hơn 5 năm. Ban đầu, tôi cứ nghĩ rằng việc có con sẽ đến tự nhiên, như bao gia đình khác. Nhưng khi thời gian trôi qua, sự lo lắng bắt đầu len lỏi vào tôi. Một năm đầu, hai đứa chỉ biết cố gắng mà không nghĩ gì nhiều. Nhưng khi năm thứ hai trôi qua, việc chưa có em bé khiến chúng tôi bắt đầu lo lắng hơn.
Con dâu tôi, Lan, là một cô gái mạnh mẽ, làm việc chăm chỉ. Nhưng từ ngày mới cưới, Lan đã đối mặt với những vấn đề về sức khỏe, khiến việc thụ thai trở thành một điều không dễ dàng. Chúng tôi đã từng nghĩ rằng đơn giản chỉ là do sức khỏe của Lan, nhưng sau khi cả hai đã thử nhiều biện pháp mà không có kết quả, chúng tôi quyết định đi khám.
Khi kết quả xét nghiệm cho thấy tình trạng hiếm muộn là một phần nguyên nhân, tôi không thể không suy nghĩ về việc phải làm gì tiếp theo. Là một người mẹ, tôi k IUI hông thể không đau lòng khi thấy con trai và con dâu của mình trong sự thất vọng. Nhưng tôi biết rằng chúng cần sự hỗ trợ, không chỉ là tình cảm từ gia đình mà còn là sự giúp đỡ từ các chuyên gia.
Vậy là tôi bắt đầu tìm hiểu các lựa chọn hỗ trợ sinh sản. Tôi nhớ rõ ngày con tôi dẫn vợ đến bệnh viện hỗ trợ sinh sản lần đầu tiên. Đó là Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn. Khi gặp các bác sĩ tại đây, tôi cảm nhận được sự nhiệt tình và chuyên nghiệp từ họ. Bác sĩ đã chia sẻ với Minh và Lan về phương pháp IUI (Intrauterine Insemination - Thụ tinh trong tử cung) – một lựa chọn không xâm lấn và có thể giúp hai đứa thực hiện giấc mơ làm cha mẹ.
Ngày đầu tiên Minh và Lan thực hiện IUI, tôi không biết nói gì ngoài việc mong rằng lần này sẽ mang lại niềm vui cho gia đình. Những ngày tiếp theo là một chuỗi cảm xúc lẫn lộn. Chúng tôi đều biết rằng khả năng thành công của IUI không phải là 100%, nhưng niềm hy vọng trong lòng tôi vẫn không tắt.
Sau 14 ngày, Lan bắt đầu cảm nhận cơ thể có những thay đổi. Tâm trạng của con dâu tôi vừa lo lắng, vừa hy vọng. Tôi hiểu cảm giác đó vì tôi cũng từng trải qua cảm giác hồi hộp, chờ đợi để nhận tin vui. Những ngày đó, gia đình chúng tôi luôn bên cạnh, động viên và cùng chờ đợi, mặc dù chúng tôi đều biết rằng không thể có gì chắc chắn.
Ngày thông báo kết quả, khi bác sĩ nói rằng Lan đã có thai, tôi đã không thể kìm được nước mắt. Đây là tin vui không chỉ với Minh và Lan, mà còn với cả gia đình. Cảm giác ấy, không thể nào tả hết được bằng lXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY: