Bệnh viện nam học **Máu báo thai IUI: Niềm hy vọng từ cuộc hành trình đầy thử thách**
Mỗi lần tôi nhìn vào mắt con dâu, là mỗi lần trái tim tôi quặn lại vì thương cảm. Con trai tôi và con dâu đều là những người tài giỏi, thành đạt trong sự nghiệp, nhưng tình yêu của họ lại không thể đơm hoa kết trái như bao cặp đôi khác. Đã bao nhiêu lần, họ hy vọng rồi thất vọng. Đã bao nhiêu lần, con dâu tôi lau nước mắt, cố gắng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt con trai tôi, dù trong lòng cô ấy đau đớn đến mức nào. Họ đã cố gắng có con từ khi mới cưới, nhưng mãi chẳng thấy dấu hiệu gì. Đó là lúc chúng tôi, gia đình, phải đối diện với nỗi đau của sự hiếm muộn.
Tôi không còn trẻ nữa, nhưng từ khi con trai tôi lập gia đình, tôi luôn mong mỏi có một đứa cháu để bế bồng, để gia đình chúng tôi thêm đầy đủ. Thế nhưng, những tháng ngày dài trôi qua với những lần thử thai âm tính đã khiến cả gia đình mệt mỏi. Cảm giác thất vọng và hụt hẫng ấy như một bóng đen đeo bám mỗi khi con trai và con dâu chia sẻ về những khó khăn trong việc có con. Tôi biết con dâu cũng mệt mỏi, nhưng cô ấy không bao giờ nói ra. Thực ra, không chỉ con dâu, mà cả con trai tôi cũng đau đớn khi nhìn vợ mình khổ sở, họ muốn có con lắm, nhưng chẳng thể làm gì ngoài việc lặng lẽ chờ đợi.
Thế rồi một ngày, khi tôi ngồi với con gái, cô ấy nói về một dịch vụ mà Làm IUI cô ấy đã tìm hiểu: "Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn. Đây là nơi mà rất nhiều cặp vợ chồng hiếm muộn đã tìm lại được hy vọng và thành công." Tôi đã tìm hiểu kỹ hơn về nơi này. Thực sự, họ đã có một đội ngũ bác sĩ chuyên môn giỏi, trang thiết bị hiện đại và một quy trình chăm sóc bệnh nhân tận tâm. Cảm giác khi biết được có thể có cơ hội, tôi cảm thấy như một tia sáng le lói xuất hiện trong bóng tối.
Chúng tôi quyết định đưa con dâu đến thăm bệnh viện này. Họ đã được tư vấn cụ thể về tình trạng của mình. Các bác sĩ kiểm tra sức khỏe của con dâu, làm các xét nghiệm cần thiết để xác định nguyên nhân của vấn đề. Họ không chỉ lắng nghe, mà còn đưa ra những phương án điều trị chi tiết, bảo vệ sức khỏe của cả hai vợ chồng. Họ cho con trai tôi và con dâu niềm tin rằng vẫn có thể thực hiện được một ca thụ tinh nhân tạo (IUI), mặc dù những cơ hội đó có thể không lớn, nhưng ít nhất là có hy vọng.
Từ ngày đó, cuộc sống của con trai tôi và con dâu đã thay đổi. Họ bắt đầu thực hiện các bước theo hướng dẫn của bác sĩ, chờ đợi kết quả từ mỗi lần xét nghiệm và mỗi lần theo dõi. Khi thời gian trôi qua, chúng tôi cảm nhận rằng niềm hy vọng dường như đã trở lại. Tôi luôn cầu mong rằng con cháu mình sẽ sớm có tin vui.
Thật sự, chỉ có những người trong cuộc mới hiểu được cảm giác khi nhận được tin báo "mang thai". Một buổi sáng, con dâu gọi điện cho tôi, giọng cô ấy run rẩy nhưng đầy hy vọng: "Mẹ ơi, con có máu báo thai rồi." Chúng tôi không thể tin được vào tai mình. Sau bao nhiêuXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Mỗi lần tôi nhìn vào mắt con dâu, là mỗi lần trái tim tôi quặn lại vì thương cảm. Con trai tôi và con dâu đều là những người tài giỏi, thành đạt trong sự nghiệp, nhưng tình yêu của họ lại không thể đơm hoa kết trái như bao cặp đôi khác. Đã bao nhiêu lần, họ hy vọng rồi thất vọng. Đã bao nhiêu lần, con dâu tôi lau nước mắt, cố gắng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt con trai tôi, dù trong lòng cô ấy đau đớn đến mức nào. Họ đã cố gắng có con từ khi mới cưới, nhưng mãi chẳng thấy dấu hiệu gì. Đó là lúc chúng tôi, gia đình, phải đối diện với nỗi đau của sự hiếm muộn.
Tôi không còn trẻ nữa, nhưng từ khi con trai tôi lập gia đình, tôi luôn mong mỏi có một đứa cháu để bế bồng, để gia đình chúng tôi thêm đầy đủ. Thế nhưng, những tháng ngày dài trôi qua với những lần thử thai âm tính đã khiến cả gia đình mệt mỏi. Cảm giác thất vọng và hụt hẫng ấy như một bóng đen đeo bám mỗi khi con trai và con dâu chia sẻ về những khó khăn trong việc có con. Tôi biết con dâu cũng mệt mỏi, nhưng cô ấy không bao giờ nói ra. Thực ra, không chỉ con dâu, mà cả con trai tôi cũng đau đớn khi nhìn vợ mình khổ sở, họ muốn có con lắm, nhưng chẳng thể làm gì ngoài việc lặng lẽ chờ đợi.
Thế rồi một ngày, khi tôi ngồi với con gái, cô ấy nói về một dịch vụ mà Làm IUI cô ấy đã tìm hiểu: "Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn. Đây là nơi mà rất nhiều cặp vợ chồng hiếm muộn đã tìm lại được hy vọng và thành công." Tôi đã tìm hiểu kỹ hơn về nơi này. Thực sự, họ đã có một đội ngũ bác sĩ chuyên môn giỏi, trang thiết bị hiện đại và một quy trình chăm sóc bệnh nhân tận tâm. Cảm giác khi biết được có thể có cơ hội, tôi cảm thấy như một tia sáng le lói xuất hiện trong bóng tối.
Chúng tôi quyết định đưa con dâu đến thăm bệnh viện này. Họ đã được tư vấn cụ thể về tình trạng của mình. Các bác sĩ kiểm tra sức khỏe của con dâu, làm các xét nghiệm cần thiết để xác định nguyên nhân của vấn đề. Họ không chỉ lắng nghe, mà còn đưa ra những phương án điều trị chi tiết, bảo vệ sức khỏe của cả hai vợ chồng. Họ cho con trai tôi và con dâu niềm tin rằng vẫn có thể thực hiện được một ca thụ tinh nhân tạo (IUI), mặc dù những cơ hội đó có thể không lớn, nhưng ít nhất là có hy vọng.
Từ ngày đó, cuộc sống của con trai tôi và con dâu đã thay đổi. Họ bắt đầu thực hiện các bước theo hướng dẫn của bác sĩ, chờ đợi kết quả từ mỗi lần xét nghiệm và mỗi lần theo dõi. Khi thời gian trôi qua, chúng tôi cảm nhận rằng niềm hy vọng dường như đã trở lại. Tôi luôn cầu mong rằng con cháu mình sẽ sớm có tin vui.
Thật sự, chỉ có những người trong cuộc mới hiểu được cảm giác khi nhận được tin báo "mang thai". Một buổi sáng, con dâu gọi điện cho tôi, giọng cô ấy run rẩy nhưng đầy hy vọng: "Mẹ ơi, con có máu báo thai rồi." Chúng tôi không thể tin được vào tai mình. Sau bao nhiêuXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY: